Thuế là một hình thức phân phối lại được Nhà nước sử dụng để động viên một phần thu nhập của các pháp nhân và thể nhân, là khoản đóng góp mang tính chất pháp lênh mà Nhà nước bắt buộc mọi người dân hoặc các tổ chức kinh tế phải nộp cho Ngân sách để đáp ứng nhu cầu chi tiêu của mình. Khoản nộp về thuế mang tính chất không hoàn trả trực tiếp, một phần được hoàn trả dưới dạng gián tiếp thông qua các trợ cấp xã hội, phúc lợi công cộng. Thuế là một phạm trù kinh tế khách quan, xuất hiện và tòn tại cùng với sự hình thành và tồn tại của Nhà nước và sự xuất hiên của sản phẩm thặng dư. Để thỏa mãn nhu cầu chi tiêu của mình và của xã hội, Nhà nước phải dùng quyền lực để tham dự vào việc phân phối một phân sản phẩm xã hội, đặt ra chế độ thuế buộc mọi người dân phải đóng góp. Phương thức động viên tài chính đầu tiền xuất hiên trong lịch sử, đó là thuế.
Cùng với sự phát triển của phương thức sản xuất xã hội, sự phát triển ngày càng cao của kinh tế hàng hóa, tiền tệ, sự gia tặng mạnh mẽ của quyền lực Nhà nước đã phát sinh ra những chi tiêu to lớn và làm nảy sinh những biến đổi mới về thuế, các quan hệ về thuế dưới hình thức giá trị được hình thành và phát triển có tính hệ thống. Với những bước tiến của lịch sử, chỉ dùng thuế không đủ, Nhà nước còn phải phát hành công trái hoặc phát hành thệm giấy bạc, nhưng thuế vẫn là phương thức động viên tài chính chủ yếu của Nhà nước thuộc các chế độ xã hội khác nhau. Hiện nay thuế đã trở thành nguồn thu chủ yếu của Nhà nước ta, chiếm xấp xỉ 85% tổng số thu Ngân sách. Nó đã đảm bảo được các khoản chi thưởng xuyên và trả nợ của NSNN. Điều này đã chứng minh vai trò và ý nghía quan trọng của thuế đối với nền tài chính của nước ta.
Cùng với sự phát triển của phương thức sản xuất xã hội, sự phát triển ngày càng cao của kinh tế hàng hóa, tiền tệ, sự gia tặng mạnh mẽ của quyền lực Nhà nước đã phát sinh ra những chi tiêu to lớn và làm nảy sinh những biến đổi mới về thuế, các quan hệ về thuế dưới hình thức giá trị được hình thành và phát triển có tính hệ thống. Với những bước tiến của lịch sử, chỉ dùng thuế không đủ, Nhà nước còn phải phát hành công trái hoặc phát hành thệm giấy bạc, nhưng thuế vẫn là phương thức động viên tài chính chủ yếu của Nhà nước thuộc các chế độ xã hội khác nhau. Hiện nay thuế đã trở thành nguồn thu chủ yếu của Nhà nước ta, chiếm xấp xỉ 85% tổng số thu Ngân sách. Nó đã đảm bảo được các khoản chi thưởng xuyên và trả nợ của NSNN. Điều này đã chứng minh vai trò và ý nghía quan trọng của thuế đối với nền tài chính của nước ta.
Trong điều kiện chuyển sang nền kinh tế thị trường thì sự điều chỉnh vĩ mô của Nhà nước phải phù hợp với yêu hầu khách quan, không thể là sự can thiệp tùy tiền bằng mênh lệnh hành chinh, mà là tìm tòi những phương thức và công cụ có hiệu quả để quy luật giá trị và các quy luật khác của liên sản xuất hàng hóa có điều kiện phát huy đầy đủ tác dụng, khắc phục tính tự phát của thị trường. Nhà nước điều chỉnh thị trường bằng chiến lược và kế hoạch định hướng, bằng chính sách và công cụ kinh tế như giá cả, tín dụng, lãi suất,thuế là chủ yếu. Sự điều chỉnh của Nhà nước phải nhanh nhay và linh hoạt để đảm bảo cho nền kinh tế phát triển ổn định, có hiệu quả và công bằng xã hội. Nhà nước điều khiển thị trường và thị trường định hướng hoạt động cho các doanh nghiệp. Trong nhiều công cụ kinh tế được Nhà nước sử đụng để điều chỉnh vĩ mô nền kinh tế, thì thuế là một phương tiện có tầm quan trọng đặc biệt. Một chính sách thuế được ban hành hợp lý, phù hợp với khả năng của nền kinh tế, đáp ứng yêu càu của thực tiễn, thì nó sẽ góp phần khắc phục sự trì trệ và lạc hệu, thúc đẩy liên kinh tế tăng trưởng nhanh chóng, ổn định và lâu dài. Ngược lại, một chính sách thuế không phù hợp sẽ trở thành một vật cản, gây trồ ngại cho sự lớn mạnh của nền kinh tế,làm cho nền kinh tế hoạt động kém hiệu quả, thệm chí có thể gây nền khủng hoảng kinh tế và chính trị.

 






 
 
 
 
 
 
 
 
