Kiềm chế lạm phát

          Một mục tiêu lớn của kinh tế vĩ mô là kiểm soát lạm phát, giữ lạm phát ở mức ổn định và tỷ lệ lạm phát thấp (tỷ lệ lạm phát phù hợp với nhịp độ tăng trưởng kinh tế). Như vậy, kiềm chế lạm phát không đồng nghĩa với việc đưa tỷ lệ lạm phát tầng không.
Mục tiêu này nhằm bảo đảm sự ổn định về kinh tế, xã hội và chính trị, tạo môi trường cho mò rộng đâu tư, kinh tế thị trường phát triển.
        Trong cơ chế kế hoạch hóa tập trung trước đây, lạm phát bị che dấu và biểu hiên ở trạng thái lạm phát ngầm. Quá trình vận hành cơ chế kinh tế mới ở nước ta không phải là nguyên nhân bùng nổ lạm phát mà là quá trình bộc lộ lạm phát ngầm thành lạm phát công khai. Nhà nước ta nhận thức rõ mục tiêu kiểm soát lạm phát trong kinh tế vĩ mô, có những quyết tâm cao và biện pháp mạnh mẽ, có kết quả. Thành tựu của chống lạm phát trong năm 1989 và ngay trong năm 1992 chứng tỏ điều đó.
         Kiềm chế lạm phát đang là chương trình số 1 trong hệ thống chương trình kinh tế – xã hội của kế hoạch 5 năm 1991 – 1995 với mức cụ thể đặt ra là: đưa tỷ lê lạm phát từ 2 con số năm xuống con số năm vào những năm cuối của thời kỳ kế hoạch.

Kiềm chế lạm phát

         Mức đặt ra cho năm 1992 là kiêm chế tỷ lê lạm phát trong khoảng 30 – 40%/năm. Trong 7 tháng đầu năm 1992, tỷ lè lạm phát (CPI) bình quần là 2,1%/tháng, CPI tháng 7/1992 so với tháng 12/1991 là 13,9%. Như vậy, có nhiều triển vọng thực hiện mục tiêu kiêm chế lạm phát năm 1992 do Quốc hội đè ra.
         Với đặc điểm lạm phát ở nước ta hiện nay mang hình thái lạm phát do tăng chi phí, đi liền với tỷ lệ thất nghiệp tương đối cao. Do đó, các biện pháp chống lạm phát trong mục tiêu kinh tế vĩ mô phải đồng bộ, nhất quán, không triệt tiêu lẫn nhau, bảo đảm ngay trong quá trình thực hiện các biện pháp kiên quyết để kiêm chế lạm phát vẫn tạo được môi trường kinh tế cho hoạt động SXKD phát triển, thu hút vốn đầu tư nước ngoài, mở rộng việc làm và kinh tế tăng trưởng ở nhịp độ khá.