Quan trọng là tài chính phải trình Chính phủ các chính sách: Về sở hữu tài sản tư nhân, bảo vệ sở hữu tư nhân bằng văn bản pháp quy, quyền thừa kế về tài sản: một cách lâu dài, ổn định để người dân an tâm đầu tư, an tâm tích lũy.
– Về mặt xã hội: Có chính sách xây dựng tâm lý tôn trọng người giàu, làm cho họ không mặc cảm, không lo lắng: “vỗ béo rồi thịt” như các chính sách cải tạo trước đây.
Ngoài ra tài chính có vai trò tích cực trong điều hành mục tiêu chống lạm phát hiện nay. Một trong những lý do chủ yếu gây lạm phát và tái lạm phát 12 năm qua ở nước ta chủ yếu do ngân sách bị thâm thủng quá lớn và ngày một tăng. Vì sao lại như vậy vì tài chính chưa làm được hai việc:
Một là‘ ta chưa chịu thi hành một chính sách tài chính “cứng” đối với kinh tế quốc doanh và ngân sách địa phương, ở đây đề cập tới tài chính xí nghiệp quốc doanh: do ngân sách phải cấp bù giá bù lỗ, bù lãi suất tín dụng cho vay quá thấp hàng năm cho kinh tế quốc doanh hàng ngàn tỷ để cuối cùng nhận lấy hậu quả: kinh tế quốc doanh “lãi giả lỗ thật”. Kinh tế quốc, doanh làm ăn kém hiệu quả.
– Về mặt xã hội: Có chính sách xây dựng tâm lý tôn trọng người giàu, làm cho họ không mặc cảm, không lo lắng: “vỗ béo rồi thịt” như các chính sách cải tạo trước đây.
Ngoài ra tài chính có vai trò tích cực trong điều hành mục tiêu chống lạm phát hiện nay. Một trong những lý do chủ yếu gây lạm phát và tái lạm phát 12 năm qua ở nước ta chủ yếu do ngân sách bị thâm thủng quá lớn và ngày một tăng. Vì sao lại như vậy vì tài chính chưa làm được hai việc:
Một là‘ ta chưa chịu thi hành một chính sách tài chính “cứng” đối với kinh tế quốc doanh và ngân sách địa phương, ở đây đề cập tới tài chính xí nghiệp quốc doanh: do ngân sách phải cấp bù giá bù lỗ, bù lãi suất tín dụng cho vay quá thấp hàng năm cho kinh tế quốc doanh hàng ngàn tỷ để cuối cùng nhận lấy hậu quả: kinh tế quốc doanh “lãi giả lỗ thật”. Kinh tế quốc, doanh làm ăn kém hiệu quả.
– Người ta không lo kinh doanh có lãi chủ yếu chỉ lo giải trình thua lỗ xin ngân sách cấp.
– Người ta làm ăn có lãi thì lo chia nhau càng nhiều càng tốt, lo trốn sự kiểm soát của tài chính Nhà nước.
– Người ta hiểu sai tự chủ tài chính, tự chủ đi đến tự làm mất tài sản quốc gia, tự không cho ai kiểm kê kiểm soát mình cả v.v…
Hóa là: đối với khu vực kinh tế ngoài quốc doanh thì tài chính như đóng cửa và cải tạo quản lý hơn là sử dụng tạo điều kiên cho lĩnh vực này phát triển.
– Có một số hoạt động kinh doanh tư nhân có nhiều tiêu cực như mua chuộc viên chức Nhà nước, hối lộ, trốn thuế… thì sự kiểm soát của tài chính quá yếu ở 3 mặt:
– Đội ngũ cán bộ để kiểm soát quá yếu
– Cơ chế kiểm soát không nghiêm
– Kết quả là buông lỏng và thất thu.
Tài chính đứng trước tình trạng: Khu vực nắm giữ đại bộ phận vốn quốc gia thì thua lỗ luôn phải bao cấp. Còn khu vực năng động có khả năng kinh doanh thật thì nghe ngóng chờ đợi… không chịu bở vốn vào hoạt động kinh doanh.
Chỉ một số ít nhà kinh doanh ngoài quốc doanh hoạt động thì lại phát sinh nhiều tiêu cực như núp bóng quốc doanh để đâu cơ, trốn thuế, làm hàng giả… chưa xuất hiên kinh doanh văn minh thực sự.

 






 
 
 
 
 
 
 
 
